MỪNG KỶ NIỆM 90 NĂM KHAI MINH ĐẠO CAO ĐÀI

Gửi ngày 29/10/2014
MỪNG KỶ NIỆM 90 NĂM KHAI MINH ĐẠO CAO ĐÀI
MỪNG KỶ NIỆM 90 NĂM
KHAI MINH ĐẠO CAO ĐÀI
 
            Nhân loại đã trải qua thời Thượng cổ rồi Trung cổ, nay là thời kỳ hiện đại còn gọi là thời Hạ nguơn hầu mãn!
            Mỗi thời kỳ đều có tôn giáo mở ra để giáo hóa con người. Thời Nhứt kỳ thì có Nhiên Đăng Cổ Phật. Thời Nhị kỳ thì có Phật Thích Ca mở Phật giáo để dìu độ chúng sanh. Nay Tam Kỳ Phổ Độ do chính Đức Ngọc Hoàng Thượng Đế dùng huyền diệu Tiên gia giáng cơ mở Đạo Cao Đài.
            Trước khi Thầy mở Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ, các chư Phật-Tiên-Thánh-Thần có tiên tri cho biết sẽ có Đạo Cao Đài ra đời.
            Khi khai Đạo, Thầy dạy rõ ngày trước nhân loại vì chưa có điều kiện giao lưu nhau nên do các Đạo ấy mà nghịch lẫn nhau. Nay Thầy đến chỉ ra nguồn cội của các Đạo chính do Thầy phân thân giáng trần khai mở tùy theo phong hóa mỗi nơi mà giáo hóa chúng sanh. Chiếu theo quy luật “Nhất bổn tán vạn thù, vạn thù qui nhứt bổn”.
            Tôn chỉ Đạo Cao Đài nêu rõ nay là thời kỳ “vạn thù qui nhứt bổn” qua lời dạy “Tam giáo qui nguyên, Ngũ chi phục nhứt” nhằm xóa nạn kỳ thị tôn giáo sắc tộc hiện đang diễn ra khiến cho ai có lòng thương đời đều không khỏi ưu tư!
            Trong Thánh ngôn dạy đạo buổi đầu, Thầy chỉ rõ: “Khai Thiên Địa vốn Thầy, sanh Tiên Phật cũng Thầy, Thầy đã nói một chơn thần mà biến càn khôn thế giới và cả nhơn loại. Thầy là chư Phật, chư Phật là Thầy.
Các con là chư Phật, chư Phật là các con.
Có Thầy mới có các con, có các con rồi mới có chư Thần, Thánh, Tiên, Phật”. (TNHT Q1 trang 52)
Bởi vậy một chơn thần Thầy mà sanh hóa thân chư Phật, chư Tiên, chư Thánh, chư Thần và toàn cả nhơn loại trong càn khôn thế giới, nên chi các con là Thầy, Thầy là các con.
Như kẻ bên Phật giáo hay tặng Nhiên Đăng là Chưởng giáo. Nhiên Đăng vốn sanh đời Hiên Viên Huỳnh Đế.
Người gọi Quan Âm là nữ Phật tông mà Quan Âm vốn là Từ Hàng Đạo Nhơn biến thân. Từ Hàng lại sanh lúc Phong Thần đời nhà Thương.
Người gọi Thích Ca Mâu Ni là Phật Tổ. Thích Ca vốn sanh ra đời nhà Châu.
Người gọi Lão Tử là Tiên Tổ giáo thì Lão Tử cũng sanh đời nhà Châu.
Người gọi Jésus là Thánh Đạo Chưởng giáo thì Jésus lại sanh nhằm đời nhà Hớn.
Thầy hỏi vậy chớ ai sanh ra các Đấng ấy?
Khí hư vô sanh có một Thầy, còn mấy Đấng Thầy kể do ai sanh? Ấy là Đạo các con nên biết.
Nếu không Thầy thì không có chi trong càn khôn thế giới nầy mà nếu không có hư vô chi khí thì không có Thầy. (TNHT Q1 trang 31-32)
Thầy còn nói rõ Thầy là Phật chủ cả Pháp và Tăng.
Thầy khai Bát Quái mà tác thành càn khôn thế giới nên mới gọi là Pháp. Pháp có mới sanh ra càn khôn vạn vật rồi mới có người nên gọi là Tăng.
Thầy là Phật chủ cả Pháp và Tăng lập thành các Đạo mà phục hồi các con hiệp một cùng Thầy.
Thầy lập Phật giáo vừa khi khai Thiên lập Địa, nên Phật giáo là trước, kế Tiên giáo rồi mới tới Nho giáo. Nay là Hạ nguơn hầu mãn, phải phục lại buổi đầu, nên phải phản tiền vi hậu.
Tỉ như lập Tam giáo qui nhứt thì:
-         Nho là trước
-         Lão là giữa
-         Thích là chót
Nên Thầy phải ngồi sau chư Phật-Tiên-Thánh-Thần mà đưa chúng nó lại vô vi chi khí. Chính là Niết bàn đó vậy. (TNHT Q1 trang 52-53)
Phần Ngũ chi hiệp nhứt Thầy dạy:
Vốn từ trước Thầy lập ra Ngũ chi Đại Đạo là:
-         Nhơn đạo
-         Thần đạo
-         Thánh đạo
-         Tiên đạo
-         Phật đạo
Tùy theo phong hóa của nhơn loại mà gây chánh giáo, là vì khi trước càn vô đắc khán, khôn vô đắc duyệt, thì nhơn loại duy có hành đạo nơi tư phương mình mà thôi.
Còn nay thì nhơn loại đã hiệp đồng, càn khôn dĩ tận thức, thì lại bị phần nhiều đạo ấy mà nhơn loại nghịch lẫn nhau, nên Thầy mới nhất định qui nguyên phục nhứt. Lại nữa trước Thầy lại giao chánh giáo cho tay phàm, càng ngày lại càng xa Thánh giáo mà làm ra phàm giáo. Thầy lấy làm đau đớn hằng thấy gần trót mười ngàn năm nhơn loại phải sa vào nơi tội lỗi. Mạt kiếp chốn a tỳ!
Thầy nhứt định đến chính mình Thầy độ rỗi các con, chẳng chịu giao chánh giáo cho tay phàm nữa. Nhưng mà buộc phải lập chánh thể, có lớn nhỏ đặng để thế cho các con dìu dắt lẫn nhau, anh trước em sau mà đến nơi Bồng Đảo. (TNHT Q1 trang 18)
Nhân kỷ niệm 90 năm Khai Đạo, dẫn lại lời dạy của Thầy nhằm giúp cho ai hữu duyên độ thấu nguồn chơn đạo mà tin nhận chơn lý nhiệm mầu qua lời chỉ dạy của Thầy nhập đạo tu hành giải thoát kiếp luân hồi hầu đạt đến phẩm vị cao hơn cõi trần khó nầy.
Hiến pháp Lữ Minh Châu
 
THÁNH THI ĐỨC MẸ dạy
Hiến pháp Lữ Minh Châu sưu tầm
Đã dấn thân vào cửa sắc không,
Nữ nhi cực nhọc há nao lòng.
Phòng the vẹn phận trau gương thắm,
Liễu yếu đừng phen cợt gió đông.
Sóng khổ dẫu xao dòng nước trí,
Cành xuân gắng giữ mảnh hương nồng.
Đường về các trẻ xin ghi nhớ,
Cửa khuyết hằng ngày Mẹ ngóng trông.
------------------------------------------------------------------------------
            THẤT NƯƠNG DIÊU TRÌ CUNG dạy
Hiến pháp Lữ Minh Châu sưu tầm
Xin chớ so đo khổ với vui,
Cái chi là khổ cái chi vui.
Vui theo tham dục vui rổi khổ,
Khổ để tu hành khổ hóa vui.
Nếu biết có vui thời có khổ,
Thà rằng đừng khổ cũng đừng vui.
Mong sao giữ tánh không vui khổ,
Mới chắc vui ngoài lối khổ vui.
------------------------------------------------------------------------------
            ĐẤT NƯỚC
Thuần Đức
Trời sanh đất nước phải đi đôi,
Đất nước song song để giúp đời.
Có đất nước không sa mạc rộng,
Đất còn nước mất biển chơi vơi.
Trường tồn đất nước dân gian sống,
Đất nước dung hòa vũ trụ tươi.
Ai cũng giàu lòng yêu đất nước,
Giữ gìn đất nước phận làm người.
            THÁNH THI CỦA ĐỨC CAO ĐÀI chỉ dạy
Hiến pháp Lữ Minh Châu sưu tầm
Khổ đời muốn lánh gắng tìm phương,
Giành giựt đừng mong chắc thế thường.
Xạo xự tuồng đời lừng bợn tục,
Trau tria nét Đạo nực mùi hương.
Rừng Thiền ngàn dặm Trời soi bước,
Biển khổ muôn chia khách lạc đường.
Gặp được nẻo ngay đời có mấy,
Thìn lòng khối ngọc tạo nên gương.
(TNHT Q2)
Gắng sức trao giồi một chữ tâm,
Đạo đời muôn việc khỏi sai lầm.
Tâm thành ắt đặng đường tu vững,
Tâm chánh mới mong mối Đạo cầm.
Tâm cư nhơn sanh an bốn biển,
Tâm hòa thiên hạ trị muôn năm.
Đường tâm cửa Thánh dầu chưa vẹn,
Có buổi hoài công bước Đạo cầm.
(TNHT Q2)

Lữ Văn Châu